Latest Movie :

Truyện dài tập bà xã theo anh về đi chương 2

Đọc truyện online, đọc truyện dài tập hay, truyện bà xã theo anh về đi chương 2. Mọi người cùng theo dõi các chương của truyện nhé.

Chương 2: Giang Ly là một tên biến thái 


Hôm nay là thứ tư. Phía trước đã nói qua, tôi gần đây đã thất nghiệp ở nhà, lúc rảnh rỗi nhàm chán thì đi xem mặt giết thời gian. Bởi vậy tôi hôm nay không cần đi làm. Chỉ là không biết Giang Ly vì sao cùng không đi làm, chẳng lẽ hắn cũng thất nghiệp ?!

Chiếc BMW phong tao một đường hất bụi, đỗ ở phía dưới tiểu khu nhà chúng tôi. Tôi bảo Giang Ly ở trong xe chờ, một mình huỳnh huỵch chạy đi lên lấy sổ hộ khẩu. Hôm nay mẹ tôi đi bệnh viện thăm một người dì, bởi vậy tôi cũng thừa cơ mà nắm lấy. Cũng không phải tôi sợ mẹ tôi phản đối hôn sự, cụ bà kia, chỉ ước gì tôi có người cưới, hình như Trư Bát Giới mà có đến cầu hôn bà cũng sẽ rất kích động mà đem tôi đóng gói tống xuất đi. Mấu chốt vấn đề là, người cao tuổi mọi người đều biết rồi đấy, không biết cũng từng xem qua TV hay tiểu thuyết đi. Người già có một thứ rất “đặc sắc” đó chính là dong dài, nhất là phụ nữ đã già. Mẹ tôi nếu biết tôi có ý trung nhân [khụ khụ, Giang Ly coi như là “ý trung nhân” của tôi đi ], nhất định sẽ đoàn kết đứng lên cùng các dì, các mợ, đủ loại thân thích họ hàng đối với người đàn ông xui xẻo kia xoay đủ ba trăm sáu mươi độ toàn phương vị, không có góc chết mà đánh giá, đến lúc đó còn chưa biết kết cục ra sao, trước tiên đã đem người ta bức điên rồi, thế thật là không tốt .

Vì thế lúc này, tôi nghênh ngang đi vào phòng ngủ chung của hai mẹ con [tôi không dám ngủ một mình], mở ngăn tủ, rốt cuộc lôi ra một đống giấy tờ đủ loại. Bị lôi ra còn có bằng tốt nghiệp của tôi qua mấy năm, cùng với các loại giấy chứng nhận thiên kì bách quái, thậm chí cả giấy khen thi đọc của tôi hồi tiểu học cũng ở trong đó. Mẹ tôi là như vậy đấy, bị giấy chứng nhận ám ảnh, ở trong mắt bà, hình như hộ khẩu cũng được coi như một cái giấy chứng nhận thì phải, 囧. Chính là trong đống linh tình này, duy nhất không có giấy chứng nhận ly hôn của bà với cha tôi năm đó, nghĩ đến đây tôi không khỏi thấy đau xót, thổn thức trong chốc lát. Mãi cho đến khi tiếng chuông di động vang lên, nhắn dùm bạn nhỏ Giang Ly đang vô cùng không kiên nhẫn đợi ở dưới lầu, tôi mới thu dọn lung tung một chút, mang theo hộ khẩu lao xuống lầu.

Giang Ly vỗ vỗ tay lái, trong giọng nói có chút châm chọc: “Hộ khẩu nhà cô giấu kỹ quá đấy.”

“Quá khen quá khen,” Tôi đem sổ hộ khẩu nhét vào trong túi, lau mồ hôi, nói, “Tốt rồi, tới phiên anh… Nhà anh ở đâu ?”

Giang Ly không hề chớp mắt khởi động xe : “Không cần, tôi mang theo.”

Tôi: “…..”

Thiện tai, tên nhóc này không phải luôn mang theo hộ khẩu đi xem mặt đấy chứ ?

Thật đúng là một kẻ kì lạ nha….

……

Hôm nay người đi đăng kí không nhiều lắm, vì thế quá trình chúng tôi chứng thực kết hôn tiến hành thật sự thuận lợi. Thời điểm nộp tiền, Giang Ly đang rút tiền trong ví, tôi đã nhanh chóng lên trước chìa ra tờ mười ngàn đồng mệnh giá cao, hắc hắc cười nói: “Lần này, lần này tôi mời khách đi.” Cơm trưa là anh mời, tôi không thể trắng trợn chiếm tiện nghi của anh được phải không?

Nhân viên công tác nhìn Giang Ly, có lẽ là để ý đến tôn nghiêm của đàn ông, không nhận lấy tờ mười ngàn của tôi. Ai ngờ, Giang Ly lại vung tay áo khoát tay, nói : “ Quên đi, dù sao về sau đều là người một nhà.”

Nhân viên công tác thấp giọng “Xì” một tiếng tỏ vẻ khinh bỉ của bản thân đối với những kẻ ăn cơm mềm*. Tôi đứng phía trước, may mắn nghe được, không biết đằng sau Giang Ly có nghe thấy hay không. Giang Ly à, thực xin lỗi, anh để cho bà đây phô trương như vậy một lần đi…..

*bám váy vợ



Rất nhiều năm sau, trước mặt một nhóc con xấu xa họ Giang đối với người nào đó sùng bái rất mù quáng, tôi sẽ oán hận giáo dục nó: Ba con thì có gì đặc biệt hơn người, lúc kết hôn còn để mẹ mời khách……

Sau khi từ chỗ hôn chứng đi ra , tôi hít sâu một hơi, lầm bầm :” Thoát khỏi không kết hôn, lại không thoát khỏi độc thân, đây thật sự là một kết cục viên mãn a a a a a a a……..”

Giang Ly khinh bỉ liếc tôi một cái, không chút lưu tình nói : “ Cô đúng là một cô gái kỳ quặc.”

Tôi thoải mái cười: “Quá khen quá khen, ít nhất tôi sẽ không vác sổ hộ khẩu đi xem mặt.”

Giang Ly cũng không phản bác lại tôi, xoay người lái xe, vừa đi vừa nói nói: “ Hôn lễ của chúng ta là không thể tránh khỏi, cô nên chuẩn bị sẵn sàng.”

Nhìn ra được hắn chẳng mặn mà gì với chuyện hôn lễ, nhưng mà khẳng định không dám cãi lại mệnh lệnh của những người nào đó. Có thể bức con của mình biến thành không thể làm gì được như vậy, thế giới này trừ bỏ sinh vật có tên “Ma ma” ra, tôi không nghĩ ra có cái thứ hai.

Ngất, tôi bắt đầu nghĩ đến mẹ tôi. Hiện tại có phải hay không nên cho bà biết tôi đã kết hôn ? Quên đi, có thể né lúc nào thì hay lúc đấy. Trái phải tránh không được một trận mưa rền gió dữ. Bạn nhỏ Giang Ly, lão tử là chịu áp lực cực lớn để kết hôn với anh đấy ?

Giang Ly hỏi tôi có cần hắn đưa về nhà hay không, tôi khoát tay nói không cần, tôi không về nhà luôn.

Vì thế hắn thực dứt khoát tiến vào trong xe, nhanh như chớp phóng đi.

Khốn, tên này đúng là qua sông thì đánh gãy cầu !

Cứ như vậy, hai người đều tự đem sổ hộ khẩu, sạch sẽ trôi chảy về nhà, ai tìm mẹ của người ấy… Đương nhiên, tôi không trở về nhà, hắn cũng không đi tìm mẹ hắn, chỉ là so sánh mà thôi, hắc hắc..
Share this article :

Đăng nhận xét

 
Support : Copyright © 2011. Đọc truyện online - All Rights Reserved